Đầu tiên là nhũ hoa rồi lại đến dương vật – Nhiếp ảnh gia Laura Dodsworth lần này lại khắc họa âm đạo của 100 phụ nữ. Và cô ấy kể nên câu chuyện của mình. Bài viết dưới đây: 8 câu chuyện của những người phụ nữ.
Khoảng cuối năm ngoái, tôi đã thực hiện một tiểu luận nhỏ về âm hộ của mình và biến nó thành một cuốn sách, và giờ đây tôi sẽ nói điều tương tự trên diễn đàn Guardian này. Ở tuổi 25, tôi đã phải chịu đựng trong nhiều năm về chuyện quan hệ trong bóng tối, bởi những lời nói vô ý của tụi con trai ngu ngốc, và chuyện này cũng xảy ra với một vài người bạn của tôi. Tôi đã cảm thấy thực sự xấu hổ về cơ thể của mình, nhưng cảm giác này rồi cũng phai nhạt theo thời gian.
Sự xấu hổ này đã trở thành động lực để chính nhiếp ảnh gia Laura Dodsworth tìm cách vượt qua bằng dự án mới nhất của cô ấy, Womanhood (nữ giới). Qua cuốn sách và phim tài liệu được giới thiệu trên kênh 4, cô ấy kể về những câu chuyện của 100 người phụ nữ và giới tính của những con người không phù hợp qua những bức chân dung về âm hộ của họ. Đây chính là dự án thứ 3 trong một series do chính cô ấy thực hiện: trên trang Bare Reality và Manhood, nhiếp ảnh gia Dodsworth đã chụp ảnh và nói chuyện với mọi người về nhũ hoa và dương vật của họ, tương ứng với từng giới tính (cả hai loại câu chuyện trên đều xuất hiện trên tạp chí Weekend). Nhiếp ảnh gia đã mô tả toàn bộ series này như một “bộ ba không ngờ tới”; cô ấy không hề biết trước được hướng đi của dự án trong tương lai kể cả khi cô ấy bắt đầu (và khi nó gợi lên trong đầu cô ấy, cô ấy thậm chí còn không muốn phát triển nó ra). Nhưng khi cô ấy nghĩ đến chuyện chụp hình âm hộ của những người phụ nữ, cô ấy càng bị thu hút vào sự cần thiết của việc đó.
“Tôi đã băn khoăn rất nhiều về ý tưởng này, và tôi thậm chí đẩy cái ý tưởng này ra xa khỏi suy nghĩ của mình” cô ấy nói với tôi như vậy. “Và sau đó, vài tháng sau đó, bỗng nhiên tôi đọc được một vài thứ thú vị. Và trong số đó là việc cắt xén đi một vài thứ trong bộ phận sinh dục nữ. Khi tôi đọc được những thông tin về việc phụ nữ bị FGM (bị cắt âm vật) trên một số vùng trên thế giới, tôi đã đau lòng đến phát bệnh”. Cô ấy đọc được một câu chuyện mới về một cô gái trông trẻ như mới lên 9, hỏi những bác sĩ người Anh về chuyện phẫu thuật các môi âm hộ. Sau đó, một tờ giấy nhỏ xuất hiện với thông tin về tình trạng sức khỏe âm hộ lại chỉ nói qua loa là “lỗ trước” – một khái niệm mà cô cảm thấy nó thật thiếu chính xác và nguy hiểm. Cuối cùng, Dodsworth muốn tiếp tục dự án này từ dự án dương vật của mình, cái giúp cô trở thành người hùng cho toàn bộ nam giới: “Tôi cảm thấy như thế nào ư?, chẳng khác gì một chiếc thẻ đại diện cho nữ quyền, một người hùng cho toàn bộ dương vật, thế nhưng tôi đã làm được gì cho phụ nữ và âm hộ của họ?”.
Âm hộ thường chỉ được thấy qua những bộ phim tình dục và các tư liệu về sinh đẻ, và Dodsworth đã nói khá nhiều về vị trí của bộ phận này trên cơ thể. “Bộ phận sinh dục nam thì mọc thẳng ra ngoài, chúng rất dễ thấy, nhưng âm hộ thì lại không. Nếu như bạn là một người phụ nữ đứng thẳng dậy và nhìn xuống, bạn sẽ chẳng thấy được gì nhiều về âm hộ của mình”. Và, khi cô ấy viết lên cuốn sách của mình, thì việc quan sát âm hộ quả thực không hề dễ dàng: “thẳng thắn mà nói thì khá là khó để chúng ta tự quan sát âm hộ của chính mình, hai chân dạng ra như cưỡi ngựa làm bạn cực kì ngại khi soi bằng gương cầm tay, cặp mông của bạn phải ép chặt với nhau khi bạn banh rộng chân ra khi soi bằng một tấm gương lớn, và khi bạn tự chụp hình âm hộ thì cũng phải chụp qua những len máy ảnh bình thường không hiệu ứng thêm thắt vào.”
Âm hộ cũng là một bộ phận cơ thể có một lịch sự nghiên cứu, vậy mà các nghiên cứu khoa học đó vẫn có những hiểu biết thiếu sót về âm hạch, cảm giác cực khoái, và nhu cầu tình dục của nó. Trong khi đó thì xuất hiện một tình trạng khá đặc biệt đến với âm hộ, một tình trạng mà có thể được xem như nguyên nhân chính dẫn tới việc tỉ lệ thực hiện các bài kiểm tra phết dịch âm đạo có xu hướng xuống thấp nhất trong hai thập kỷ gần đây. Một nguyên nhân khác được coi là dẫn tới lỗ hổng kiến thức ở trên đó là sự tăng mạnh số lượng người thực hiện phẫu thuật âm hộ: Theo thông tin từ hội phẫu thuật thẩm mỹ ở Mỹ, lượng người tham gia phẫu thuật âm đạo tăng tới 40% vào giữa năm 2015 và 2016.
Những tấm hình của Dodsworth mang một trải nghiệm thực sự khác biệt so với Manhood. Với nhiều người phụ nữ, được chụp hình âm đạo của chính mình cũng là lần đầu tiên giúp họ quan sát được toàn bộ âm hộ của mình một cách chi tiết nhất. “Tôi cảm giác rằng đàn ông sẽ tự mình tiết lộ bí mật của họ với một người phụ nữ, trong một không gian đồng cảm”, Dodsworth đã nói như vậy. “Lần này, phụ nữ cũng sẽ tiết lộ bí mật của họ. Một vài phụ nữ sẽ rùng mình ngại ngùng, và ngại ngùng hỏi tôi rằng họ trông có ổn không”.
Dodsworth tỏ ra khá lo ngại về việc các đối tượng mà cô làm việc cùng sẽ vô cùng ngại ngùng khi cô chụp ảnh âm hộ của họ. Cô ấy viết rằng cô phải vượt qua cảm giác của một cô gái tốt trong xã hội và cảm giác tự trách cứ và xem xét bản thân. Trên thực tế, cô ấy đã tìm ra một vài ý tưởng để giải phóng cảm giác tự ti này cho những bức chân dung của cô. “Tôi không thể yêu cầu mọi người làm bất gì điều gì mà chính tôi cũng không thể làm”, cô ấy đã nói với tôi như thế. “Thế nên tôi cũng tham gia vào luôn. Và khi tôi đặt tấm hình của chính mình lên màn hình máy Mac của tôi, thì tôi mới nghĩ rằng, “Ồ, có nhiều thứ lạ lẫm quá nhỉ”. Tôi nhìn vào vết thẹo từ lần cắt tầng sinh môn trước của mình và thấy nó thực sự khá bé. Trong đầu mình, mỗi lần tôi chạm vào vết thẹo đó, tôi cảm thấy nó không hề nhỏ tẹo nào bởi cái tôi đang chạm vào chính là những kí ức về chấn thương sau khi sinh”.
Những câu chuyện về Nữ giới quả thật rất bao la (dù tôi chỉ chứng kiến những mẩu chuyện đó qua một vài cô gái da màu, và trong văn hóa của một vài nhân vật được chọn thì điều tôi làm với họ là tuyệt đối cấm kị). Các trang viết được lấp đầy với các nhân vật đa dạng về lứa tuổi và tư duy về tình dục, họ thành thật trao đổi về những kinh nghiệm và lối sống của họ trong cuộc sống thường ngày. “Nhưng chúng ta đã nói về nhiều vấn đề mà chẳng hề có chút tình dục nào ở đây cả – thời kinh nguyệt, thời mãn kinh, thời lão hóa, sẩy thai, phá thai, mang thai, sinh nở, và ung thư”. Và trong lúc đó, cô ấy đã nhìn vào bản thân như một “người vợ lâu năm, giúp phụ nữ sản sinh ra những câu chuyện của chính họ”.
Những câu chuyện về âm hộ mà Dodsworth thu thập được khiến cho tôi nửa khóc nửa cười, chúng đến từ sự cởi mở của từng con người, và những câu chuyện của họ đều nói về sự bùng nổ giới tính, sự mất mát, sự buồn rầu, sự lạm dụng và mọi thứ nằm trong các giới hạn cảm xúc đó. Nhưng tiếc là lần đầu mà tôi xem cuốn sách này cũng là lần mà tôi đang ngồi trên một chuyến tàu, và tôi phải lướt nhanh qua những tấm ảnh để cho bất kỳ ai xung quanh hoặc đứng gần cũng không thể nhìn thấy qua vai tôi dù cho họ cố ý hay không.
Và một thực tế khác diễn ra đó là tầm quan trọng của dự án này được nhấn mạnh gây tranh cãi không nhỏ. Liệu thái độ của tôi với cơ thể mình có khác đi nếu như tôi đọc cuốn sách này dưới con mắt của lứa tuổi vị thành niên hay các thiếu niên mới lớn? Có cả tá các hình dạng, kích cỡ và lông lá mọc dưới âm hộ với số lượng khác nhau mà có thể bạn sẽ không bắt gặp được trong các nội dung khiêu dâm, hay bất kì bối cảnh nào hay xuất hiện. Và từ đó sẽ xuất hiện lên khái niệm bình thường và không bình thường. Chẳng qua sự khác biệt về âm hộ này là không thể đong đếm và liệt kê ra hết được mà thôi.
Tôi đã hỏi Dodsworth rằng chúng ta gọi dự án của cô ấy là Nữ giới có đúng hay là không, kể từ khi nó mang khá nhiều hàm ý về cảm giác tình dục. Và cô ấy nói với tôi rằng chẳng có dự án nào của cô ấy mang tính định nghĩa rõ ràng cả, hay cũng không là một cuốn từ điển giải thích cho bất kì ý nghĩa nào để trở thành một người đàn ông hay một người phụ nữ. “Đó là một sự lặp lại liên tục của các giọng nói. Tuy nhiên, các phần trên cơ thể lại mang ý nghĩa quyết định nên giới tính nam hoặc giới tính nữ”.
Cô ấy nói rằng dự án này mang một ý nghĩa lớn tác động đến chính cuộc sống của cô ấy. “Mọi người bắt đầu thấy tôi dần trở nên khác lạ,” Cô ấy đã viết như vậy trong cuốn sách. “Những kết quả không ngờ tới, hai mắt của tôi được khai mở – và cảm giác thám hiểm mang tôi tới với những chuyến phiêu lưu của tình dục và xúc cảm”. Tôi đang tiếp cận tiền mãn kinh, cái điểm giới hạn mà xã hội cho rằng tôi đã vượt qua khoảng thời gian sung mãn nhất của mình, nhưng tôi lại cảm thấy vui vẻ hơn, hạnh phúc hơn, sung mãn hơn trong tình dục, hơn cả trong giai đoạn tuyệt vời nhất vào trước đây”.
Cuốn sách và film tư liệu của Dodsworth đến tại thời điểm mà xuất hiện một vài khái niệm văn hóa mới cho âm hộ. Tháp tiếp đó, chúng ta được thấy một ấn phẩm từ Lynn Enright với tựa đề Vagina: Một ấn phẩm giáo dục, và các sự kiện diễn ra trong suốt cuộc sống nhằm vào việc đòi lại cơ thể, ấn phẩm này ngày càng nhận được nhiều sự chú ý bởi các khái niệm từ cơ thể, các tư duy tích cực – tạo nên các lớp học cho đến các “workshop bàn về âm hộ và ngắm nghía nó”. Cùng lúc đó, các chiến dịch Kỳ kinh nguyệt tuyệt vời nhắm tới các cảm xúc trong thời kỳ kinh nguyệt để giúp giới trẻ rũ bỏ đi sự xấu hổ khi đối mặt với các kì kinh nguyệt đầu tiên.
Chúng ta có thể thấy một sự thay đổi về thứ mà con người trước giờ cho là “bình thường”? Dodsworth nghĩ vậy. “Mọi thứ có thể thay đổi dựa vào ý thức chung của nhiều người cùng lúc. Nó là một phần trong một khái niệm thức tỉnh – #TôiCũngVậy. Tôi nghĩ là đã quá hạn quá lâu rồi để chúng ta mong muốn quay trở lại với cơ thể và những niềm vui thuở còn trẻ khỏe. Và giờ đây dường như là lúc chúng ta phải chấp nhận sự thật đó”.
Được phỏng vấn bởi Liv Little, chỉnh sửa bởi gal-dem. Nữ giới: Cuốn sách về sự thật trần trụi được xuất bản bởi Pinter và Martin vào ngày 21 tháng 2; 100 âm hộ sẽ lên sóng trên kênh 4 vào ngày 19 tháng 2.
‘Phụ nữ được dạy để họ sợ hãi chính bản thân mình’: 51, 5 đứa trẻ.
Tôi là một hộ sinh; tôi giúp đỡ phụ nữ trong những vấn đề thai nhi, sinh đẻ và sau khi sinh. Thế nên tôi có nhiều cơ hội để nhìn vào âm hộ và trông thấy quá trình âm hộ nở rộng để đẩy những đứa bé ra ngoài. Tôi nghĩ rằng xã hội đang làm quá mọi chuyện về âm đạo, khiến cho phụ nữ trở nên sợ hãi về những chấn thương xảy ra về âm hộ. Tôi không nói về vấn đề lạm dụng ở đây, mà chỉ nói về sinh nở thôi – chúng ta nói về nó với một ngôn ngữ ghê sợ. Nếu như dọa một người phụ nữ về cách mà âm hộ của cô ấy sẽ không thể nở ra, thế thì làm sao mà chính cô ấy tin tưởng rằng nó sẽ nở ra? Và điều dọa dẫm trên bỗng nhiên trở thành một lời tiên tri ảnh hưởng mạnh đến tâm lý của bà bầu này.
Tôi thấy rằng việc sinh nở là một điều kì diệu, kể cả sau nhiều năm mà tôi đã tiếp cận. Mỗi lần đều là những giây phút đầy cảm hứng, cảnh tượng những thiên thần mới được sinh ra, cho dù bằng cách nào và bất kể tình huống nào, cảm xúc vẫn rất chân thật. Qua công việc của mình, tôi khám phá ra âm hộ của mình thực sự kì diệu và mạnh mẽ hơn những gì tôi nghĩ.
Tôi là người chỉ quan tâm đến những vấn đề diễn ra trên cơ thể của chính mình. Và tôi không đưa vấn để của người khác để xem xét bản thân. Tôi là một phụ nữ da đen 51 tuổi và tôi sống trong một thế giới chỉ biết chê bai tất cả mọi thứ liên quan đến vẻ đẹp cá nhân của tôi, trừ khi xu hướng trên thế giới bỗng dưng hướng tới vẻ đẹp giống như tôi. Nếu một người phụ nữ ăn mặc và làm những điều giống tôi làm, thì người ta cho rằng cô ấy thật là sắc bén, hợp thời và năng động; nhưng đối với tôi, thì những điều đó người ta đánh đồng là học đòi và tỏ ra dâm dục. Tôi thật sự căm ghét điều này. Cơ thể của phụ nữ da đen đã bị đem ra phân biệt rõ rệt, bị nhìn vào như một sự dâm dục thái quá. Thật là quá khó để chúng tôi bảo vệ là yêu thích cơ thể của chính mình, bởi vì chúng tôi không có quyền quyết định đối xử với cơ thể của mình như thế nào từ rất lâu rồi.
Có tới hai điểm nhạy cảm trong một vài tình huống hay xảy ra. Chẳng hạn như tôi là một người yêu thích các thể loại trữ tình, tôi thả mình mình vào những giai điệu đó với tâm trí rộng khắp mênh mông. Nhưng tôi lại cảm thấy chán ngay sau đó, vì phát hiện ra chẳng có giai điệu nào viết nhiều về người phụ nữ da đen cả. Và có một bài hát với câu hát, “Oh tôi yêu làn da nâu của em, tôi không thể biết được giới hạn của mình, và tôi không thể biết từ khi nào mà em đã vào tâm trí của tôi”. Tôi có một người bạn trai da trắng, người thực sự thích sự khác biệt giữa các màu da theo nghĩa đen; anh ấy thích nhìn cách mà làn da nâu của tôi tương phản ngược lại với màu da trắng của anh ấy. Và điều ấy làm tôi cảm thấy chẳng thoải mái hay thích thú tí nào. Và ngay lập tức tôi chỉ muốn có một anh người yêu da đen. Dĩ nhiên, sau câu chuyện này – tôi đành phải đi gặp một anh chàng da trắng đáng kinh ngạc và trên cả tuyệt vời để xin lỗi về câu chuyện này.
Tôi hy vọng là vẫn còn những cuộc tình nồng cháy sau thời kỳ mãn kinh. Tôi nghĩ là tôi sẽ cảm thấy tự do hơn phần nào. Chúng ta sống trong một thời kỳ mà phụ nữ có thể sống lâu hơn nhiều và kỳ mãn kinh sẽ kéo dài lâu hơn trong một mối quan hệ đấy. Nếu như cảm giác tốt về tình dục vẫn tiếp tục đến với tôi, thì tôi sẽ hưởng thụ từng giây phút của nó, bất kể là 51 hay 91 tuổi.
Âm hộ của tôi làm tôi liên tưởng đến một cái bánh màu hồng: 28 tuổi, không con cái.
Khi tôi 24, tôi bắt đầu thấy rằng mình chảy máu rất nhiều trong thời kỳ kinh nguyệt, và điều tương tự cũng xảy đến sau mỗi lần tôi quan hệ với bạn trai của mình. Tôi tới gặp bác sĩ và cho dù tôi vẫn còn quá trẻ để làm một bài xét nghiệm phết cổ tử cung, thì cô bác sĩ đó vẫn thực hiện. Và cô bác sĩ đó còn không cần đợi tới kết quả mà đưa thẳng tôi tới bệnh viện, hai tuần sau đó tôi nhận kết quả khám bệnh với bệnh lý ung thư.
Thật khó để diễn tả cảm xúc đó thành lời. Tôi gần như đã có trải nghiệm giống như xem lại một bộ phim của cuộc đời mình vậy. Tôi đã ở đó, nghe thấy những lời bàn tán của nhóm người tư vấn, nhưng chỉ là bập bõm, tôi cảm thấy nóng, đầy mồ hôi và rung lên từng cơn. Dù vậy, tôi cảm thấy rất vui vì tôi đã đến gặp bác sĩ sớm với những triệu chứng khởi phát, các cơn đau còn chưa kịp xảy ra, tất cả mới chỉ là máu mà thôi. Tôi vẫn có thể loại bỏ căn bệnh này. Tôi đã phải xử lý trường hợp cấp 3 giai đoạn 1b, tuy nhỏ nhưng vẫn khá là rối rắm. Cảm ơn vì tôi đã phát hiện nó sớm. Tôi đã cắt bỏ cổ tử cung của mình, bỏ luôn cả các mô xung quanh và phần trên của âm hộ và cám ơn chúa, tôi không cần phải tốn công điều trị vất vả hơn nữa, như hóa trị chẳng hạn.
Phải mất một thời gian dài để tôi bắt đầu yêu thích lại cơ thể của mình, bởi vì nó đã thay đổi rồi. Bạn không thể làm gì trong một thời gian dài, và bạn đối mặt với tăng can. Tôi vẫn còn có thể có thai, nhưng vì không có cổ tử cung nên khả năng sẩy thai hay sinh non trở nên rất cao. Nếu như tôi vẫn quyết định mang thai, thì tôi phải sinh mổ vào tuần thứ 36.
Có rất nhiều sự kỳ thị xung quanh các căn bệnh phụ khoa. Một vài người tại chỗ làm còn hỏi tôi về việc tôi bị loại ung thư nào, và tôi nói với họ rằng đó là ung thư cổ tử cung, và cô ấy nói” ồ, thế làm sao mà chị lại bị như vậy” Và bạn sẽ chẳng hỏi tôi như thế nếu như tôi bị ung thư tại các bộ phận khác, chẳng hạn như ngực, dạ dày hay não. Người ta thường rất hay mường tượng rằng bạn chắc phải làm điều gì đó thì mới bị như vậy, chẳng hạn như đi ngủ với rất nhiều người khác. Loại ung thư này có liên quan mật thiết với việc quan hệ, và nhiều trường hợp là do bạn dính phải virus HPV, loại virus mà sẽ lây nhiễm qua đường tình dục.
Tôi cảm thấy có chút bàng hoàng, bởi chúng tôi còn định sinh em bé cơ. Và tôi cũng cảm thấy tự ti một ít vì giờ tôi đã có một âm hộ ngắn hơn rồi. Tôi giận dữ vì cái phần đánh dấu nên giới tính của mình, trung tâm mọi người phụ nữ, đã dường như bị chốt hạ ở độ tuổi còn rất trẻ. Phải mất một thời gian dài để tôi tha thứ cho cơ thể này của mình. Thật lòng mà nói, tôi còn không biết là tôi có nên như vậy không.
‘Âm hộ của bạn cũng đi về hướng Nam nữa đấy’: 77 tuổi, hai con.
Tôi quả thực cực kỳ, cực kỳ lo lắng khi quyết định chụp hình cái đó của tôi. Tôi đã già và cơ thể của tôi thay đổi quá nhiều rồi. Chân của tôi, mặt của tôi, tay của tôi, tôi có thể thấy chúng thay đổi nhiều như thế nào, thế nhưng tôi lại chẳng thể thấy được sự thay đổi của âm hộ tẹo nào cả. Và nó cũng không trông tệ đến mức tôi nghĩ.
Cái âm hộ nhỏ bé này đã 77 tuổi rồi, thế nên nó cũng trải qua vô số chuyện rồi. Quá trình lão hóa quả nhiên rất thú vị, bởi người ta thường nói rằng cơ thể của bạn sẽ di chuyển dần xuống hướng Nam và ý họ nói tới là phần ngực, mặt và bụng dưới của bạn, thế nhưng âm hộ của bạn cũng vậy luôn, tôi nhớ là phần lông mu của mình trước đây bện lại khá chắc chắn. Và tôi cũng chẳng hiểu vì sao, nhưng phần lông đó có vẻ như thưa dần theo độ tuổi của bạn.
Khi tôi bước qua tuổi mãn kinh, ham muốn tình dục của tôi không hề dừng lai, và tôi không ngừng mong muốn khoái cảm tình dục. Luôn có một cảm giác tuyệt diệu khi bạn làm tình với một người khác, thế nhưng tôi lại thích dấu mọi chuyện hơn bởi tôi cảm thấy vui khi làm như thế. Tôi là một người luôn hướng tới những khoái cảm tình dục.
Vào những năm 1970, tôi tham gia phong trào giải phóng phụ nữ. Chúng tôi có những nhóm nhỏ trên toàn đất nước. Chúng tôi nói về tất cả mọi thứ: việc sinh nở, tình dục, đàn ông, và những đứa trẻ, Chúng tôi nói những điều cá nhân như chuyện của quốc gia vậy, và chúng tôi cố gắng kết nối mọi kinh nghiệm chúng tôi có theo nhiều cách khác nhau. Chúng tôi học cách tự xem xét hay kiểm tra bản thân. Chúng tôi học cách nằm lên một chiếc bàn, cùng với một cái gương và một cây đèn, và sử dụng một cái cây thép có mỏ vịt nhựa ở đầu để soi thẳng vào âm đạo của mình. Lần đầu nhìn thấy âm đạo của mình khiến tôi phải thốt lên rằng, “ôi chúa ơi, đây là mình – đây là những gì ở bên trong mình sao”.
Một khi chúng tôi xong việc, ai nấy đều cảm thấy phấn khởi. Một cảm giác thật tuyệt vời khi bạn kiểm soát tốt cơ thể của mình. Chúng tôi quan sát thấy có một sự đa dạng trong hình dạng của các môi âm đạo và bên trong âm đạo của chúng tôi cũng khác nhau rõ rệt, không ai giống ai, tuy vậy nhưng vẫn có đầy đủ các thành phần cấu thành nên âm đạo như bình thường.
Tôi quyết định triệt sản bản thân vào tuổi 30 của mình, sau khi tôi đã có hai con. Và để thực hiện chuyện này, tôi được báo là cần phải có sự đồng ý từ chồng tôi. Tôi bảo họ chắc đang đùa tôi phải không, nhưng bác sĩ không hề có ý định như vậy. Tôi biết đủ nhiều về luật, và tôi bảo họ tôi có quyền từ chối sự chấp thuận đến từ người chồng của mình. Tôi sẽ vẫn triệt sản bản thân.
Trong suốt cuộc sống dài dẵng của tôi, đã xuất hiện nhiều thay đổi về âm hộ và cảm giác của phụ nữ về nó cũng thay đổi nhiều. Một vài thay đổi có dấu hiệu tốt, và một vài thay đổi khác thì không may là đi ngược lại chiều hướng phát triển. Khi tôi trở thành một lesbian (đồng giới nữ) thì từ “L*n” thực sự trở thành từ cửa miệng của tôi. Phụ nữ sử dụng nó trong mọi lần làm tình, theo cách hứng phấn và thoải mái nhất.
‘Bác sĩ đã nói rằng phẫu thuật môi âm đạo sẽ chắc giúp giúp được tôi’: 30 tuổi, một con.
Khi tôi thủ dâm lúc còn trẻ, tôi đã từng ghét âm vật của mình vì chúng trở nên ngày càng to thêm – Tôi đã nghĩ là nhìn nó trông như một dương vật của đàn ông vậy. Tôi đã nghĩ như vậy một cách rất ý thức. Tôi nghĩ là môi lớn của mình cũng trở nên to hơn nữa. Tôi còn tự hỏi là mình có phải là người có cùng lúc hai bộ phận của đàn ông và đàn bà không.
Tôi đã không nói với ai về những nỗi sợ này. Tôi phải say xỉn cực độ thì mới dám làm tình; Tôi đã uống thật say vào lần đầu tiên của mình. Tôi thậm chí còn không biết là mọi chuyện đã xong rồi cho tới sáng ngày hôm sau, khi mà anh ta bảo tôi phải uống thuốc vào buổi sáng. Kể từ đó tôi luôn chỉ để cho các cộng sự của mình làm điều họ thích, nhưng lại không để cho bất kỳ ai làm thỏa mãn mình.
Tôi nghĩ vùng âm hộ của mình nên trông giống như những gì tôi thấy qua phim khiêu dâm trên internet, và cái của tôi lại trông hoàn toàn khác với những gì tôi thấy. Phim khiêu dâm làm tôi cảm thấy tệ khi tôi nhìn lại một vài phần trên cơ thể mình : cân nặng của tôi, ngực của tôi, và âm hộ của tôi.
Tôi đã xem một tài liệu nói rằng các ngôi sao phim khiêu dâm có cách để làm cho phần môi âm hộ trở nên nhỏ hơn. Và tôi nhận ra là mình cũng có thể làm điều tương tự, và sau đó tôi quyết định đi đến bác sĩ chuyên khoa của mình và rồi cái tôi nhận lại là một sự suy sụp. Và đó là ngày mà tôi nghĩ là ngày rất tệ đối với mình. Chuyên gia tư vấn mà tôi đã gặp nói với tôi rằng phẫu thuật môi âm hộ chắc chắn sẽ giúp được tôi, nhưng vấn đề là nó không thể làm được trên NHS. Và ông ấy giới thiệu tôi tới một vị bác sĩ riêng và thuyết phục tôi cần phải làm thế. Và trước khi là thủ tục, họ đưa tôi một ít kem gây tê. Tôi đã thức suốt. Ông ấy bắt đầu tiêm thuốc tê vào môi âm hộ và trên dưới vùng âm hộ rồi sau đấy cứ vậy là cắt bỏ. Tôi nằm đó, nghĩ về cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn nhường nào sau khi tôi đạt được mục đích của mình. Trên thực tế, môi âm hộ của tôi chỉ là những miếng da thừa nhỏ, nhưng tôi lại cảm thấy chúng như hai cái tai voi vậy.
Giai đoạn hồi phục của tôi quả thực là rất tệ. Tôi nghĩ là tôi cần tới một tuần nghỉ làm và cuối cùng là cần tới hai tuần. Tôi đã không thể ăn uống gì, và cũng chẳng thể nào đi được như bình thường.
Giờ thì tôi cảm thấy thoải mái qua từng ngày một, ngồi xuống, vắt chéo chân trong những chiếc quần jean, có thể chọn lựa nhiều loại quần lót hơn để mặc. Môi âm hộ của tôi từng chảy xệ, đầy nếp nhăn, xám xịt nâu, và chồng chéo nhiều lớp da. Giờ thì chẳng còn gì ở đó nữa cả và tôi cảm thấy sạch sẽ hơn. Tôi thấy hạnh phúc hơn.
Tôi vẫn ước rằng giá như mình có thể tự tin và mạnh mẽ hơn. Tôi bắt đầu dừng nghĩ việc người khác nghĩ gì về mình. Tôi muốn tìm kiếm con người thật sự bên trong mình, bởi tôi vẫn không biết dù đã cán mốc 30 rồi.
‘Sẽ chẳng bao giờ trông giống như các ngôi sao phim khiêu dâm được’:31 tuổi, không con cái.
Tôi không bao giờ nhìn vào tấm hình âm hộ của mình cả – thậm chí cũng không nhìn qua gương. Tôi cảm thấy lo lắng một chút về âm hộ của mình trông sẽ hơi gớm. Có lẽ tôi lo lắng cho người tình của tôi hơn khi mỗi lần anh ấy nhìn vào đó.
Tôi thực sự muốn làm điều này. Cơ mà trong giây phút đó, khi tôi ngại ngùng nhìn vào tấm hình của mình, tôi đã nghĩ rằng, “Chắc chắn là chẳng thể trông giống như một ngôi sao phim khiêu dâm rồi”. Tôi là một người ủng hộ nữ quyền và là một người hoạt động xã hội và suy nghĩ đầu tiên của tôi là tôi sẽ chẳng thể có được thứ trông giống như mọi người có.
Tôi đã tích cực vận động chống lại FGM trong 10 năm qua, cùng nhiều rủi ro khác nhau. Một vấn đề tôi hay đề cập tới đó là cách mà phụ nữ tránh nhìn vào bộ phận sinh dục của họ; thậm chí chúng tôi còn tránh nói tới bộ phận đó nữa. Tôi đã từng nói rất nhiều chuyện cá nhân, những chuyện riêng tư thầm kín giữa bạn bè với nhau, nhưng không hề tồn tại những câu chuyện về bộ phận sinh dục.
Tôi được sinh trong một gia đình Muslim Pakistani. Tôi đã lâu không là một Muslim nữa rồi và tôi cũng không nói với mọi người rằng tôi là một người Pakistani, nhưng sự thực tôi là một người Pakistani. Tôi đã chĩa những mũi nhọn về chuyện tình dục sang bạo lực tình dục – Chồng của bạn có thể quan hệ với bạn nếu như anh ấy muốn như thế. Nếu như bạn từ chối, thì những lý lẽ chẳng hạn như bạn sẽ bị một thiên thần nguyền rủa suốt đêm sẽ xuất hiện. Là một Muslim sùng đạo, khi mà tôi đọc và biết được chuyện đó, tôi quả thực rất sợ. Giờ thì tôi chẳng còn mối quan hệ nào với cái cộng đồng mà tôi bắt nguồn nữa cả; tôi có thể tham gia dự án này bởi vì tôi không cần phải công khai danh tính của mình. Có hai chuyện mà gia đình tôi không biết về tôi mà nếu như họ biết thì sẽ cực kì lớn chuyện. Đó là tôi đã quan hệ rồi và tôi còn ăn cả thịt heo nữa.
Tôi đã ở một vị trí có đặc quyền rất, rất cao. Và phải mất tới 10 năm để tôi có thể đưa mình vào vị trí an toàn để tôi có thể làm và nói bất kỳ điều gì mà tôi muốn. Giữ vững “Tôn Danh” là vấn đề vẫn luôn xuất hiện, kể cả là ở nước Anh này. Tôi đã diễu hành tại phố Pride và tôi bôi lên mình những lớp màu che đậy cơ thể với hai núm vú được thả rông ra ngoài. Và đã có những sự phản đối, cho dù có những cái tệ hơn diễn ra chẳng hạn như đàn ông trong phong cách Borat, đàn ông trong các bộ trang phục sùng bái động vật, và đàn ông thả rông lộ hết núm vú của họ ra ngoài. Tất cả những điều trên thì chả có vấn đề gì, nhưng chuyện lại um sùm lên khi có một phụ nữ thả rông đi ra ngoài phố – và biết đâu đó là nguyên nhân mà vì sao phụ nữ ở phố Pride lại ít hơn đàn ông. Và có lẽ giới hạn của việc khỏa thân chỉ được cho là nên xuất hiện bên ngoài bãi biển mà thôi. Cơ thể của phụ nữ không nên để lộ ra nhiều như sự kích thích đến từ cơ thể của đàn ông.
‘#MeToo hãy khiến tôi nói về một người nổi tiếng’:41 tuổi, hai con.
Ở tuổi 15, tôi đã sớm có kinh nghiệm với tình dục và giờ đây nó có khả năng gây nguy hiểm đến cho mối quan hệ của tôi bởi tình dục. Bạn trai của tôi 18 tuổi và có thể rất có kinh nghiệm trong tình dục, và tôi sợ rằng nếu không quan hệ với anh ta thì tôi sẽ mất anh ấy. Tôi đã có một trải nghiệm ngoài cơ thể – và tôi vẫn còn nhớ cải khoảnh khắc tôi nhìn xuống và cảm thấy rất thăng hoa, vẫn là tôi.
Khi tôi 19 tuổi, tôi gặp một người nổi tiếng 34 tuổi, người đã chủ động tiếp cận tôi. Thật tuyệt vời vì người nổi tiếng đó thấy được sự quyến rũ của tôi. Rất nhanh sau đấy, vào buổi tối, tôi nhận ra tên đó ngu ngốc đến mức nào và sau đó, đáng sợ hơn nữa là bạn của tên đó không bỏ chúng tôi ở lại một mình. Nhưng tôi vẫn tiếp tục bởi tôi đã lỡ đặt mình vào một vị trí dễ tổn thương. Tôi “chấp nhận”, nhưng đêm tối buông xuống và mọi chuyện dồn hết vào 3 đứa chúng tôi.
Tôi rời đi vào buổi sáng và sau đó viết lại tường tận mọi việc. Tôi thấy bạn của tôi và tôi kể với chúng nó là tôi có một buổi tối đáng nhớ. Tôi vẫn tiếp tục liên hệ với người nổi tiếng này, Bởi tôi vẫn nhận được tín hiệu từ tên đó là hắn vẫn muốn tôi, cho tới khi tôi thấy hắn một lần nữa. Và lần này thì thật sự là tồi tệ.
Chúng tôi ở trong một phòng, nhưng rất nhiều người đi vào rồi lại đi ra. Chúng tôi ngồi sát cạnh những người khác. Hắn ta sau đấy vòng tay ra sau đầu của tôi và ấn xuống dương vật của hắn để tôi thổi kèn cho hắn. Và nó bị gián đoạn cho tới khi người khác bước vào phòng. Tôi không bao giờ nói tới tai nạn đó cho bất kì ai cả.
Sau đó, tôi được báo từ một người khác rằng tên này đã có một mối quan hệ mới với những đứa con gái trẻ tuổi hơn. Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ không thể kể chuyện này cho ai cả bởi vì tôi không thể cứ nói toẹt ra với mọi người rằng tôi đã có một thời gian làm tình tuyệt vời với tên đó được.
Phong trào #MeToo đã thực sự có ảnh hưởng rất lớn. Tôi thấy tên của tên này hiện lên. Tôi nghĩ, “Có lẽ câu chuyện của mình sẽ giúp được những người khác”. Thế nên tôi tới đồn cảnh sát, và nói rằng, “Nó chỉ là một miếng ghép nhỏ trong một câu đó, nhưng nó đã thực sự xảy ra”.
Cuối cùng, tôi đã đến gặp những nhà tư vấn tâm lý để mong tháo gỡ được những thứ tác động tới tôi. Tôi tự hỏi rằng nếu như mọi chuyện đã diễn ra vào đúng tuổi 15 của mình, thì nó sẽ mãi mãi đi cùng mình, “Đúng vậy, gã này chỉ muốn trải nghiệm với những cô gái cam chịu. Mình có thể là một cô gái như vậy”. Tôi luôn muốn quan hệ với đèn bật sáng, mắt mở to ra, bởi qua nhiều năm sau những ký ức tồi tệ đó, tôi vẫn còn nhớ chúng rất rõ như một thước phim quay rõ ràng vậy.
Tôi đã thừa nhận chuyện này với chồng mình vào 6 tháng trước, sau khi kể cho anh ấy những chuyện này bởi vì tôi cảm thấy mình chưa bao giờ đạt được điểm cực khoái cả. Anh ấy tỏ ra rất hiểu chuyện. Sau đấy thì tôi có cảm nhận được vài lần gần như lên đỉnh. Tôi cảm giác như tôi đã chạm được đến đỉnh của một cơn sóng và sau đó nó nhanh chóng biến mất. Tôi có cảm nhận được sự thỏa mãn qua tình dục, và hưởng thụ được sự thân mật. Tôi vẫn đang vật lộn với sự thỏa mãn của mình, thế nhưng cảm giác lên đỉnh giả mạo này đang trở thành người bạn của tôi, và chúng tôi đều vui vẻ, cũng nhờ đó mà mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn.
‘Với đàn ông, họ khá bối rối trong tình dục. Còn với phụ nữ thì tình dục là một điều gì đó có ý nghĩa’: 38 tuổi.
Khi tôi lên 8, tôi đối diện với sự thật rằng tôi phải sinh ra trong cơ thể của một cô gái mới đúng. Tôi lớn lên ở một thị trấn đề cao nam giới và sau đó chuyển tới học tại trường Catholic. Ở đây người ta tuân thủ luật lệ về giới tính, đối xử rõ rệt với nam giới và nữ giới. Thật không phải là một môi trường lý tưởng cho việc một thằng con trai nhận ra mình sâu bên trong là một cô gái. Và tôi không thể kể chuyện này với bất kì ai cả.
Tuổi dậy thì mới quả thực là một vấn đề. Dương vật của tôi không hề để tôi được yên, nó không ngừng gây chú ý. Nó phải được thỏa mãn và đúng vậy, tôi đã bắt đầu thủ dâm. Nó thực sự gây ra nhiều phiền toái. Tuổi thiếu niên của tôi quả thực là những ngày say xỉn. Tôi thực sự không nhớ quá nhiều về những năm tháng đó.
Khi tôi lên 22, tôi đã liên hệ với bác sĩ để khám về giới tính của mình. Và khoảng thời gian đó, rất nhiều điều xảy đến với cuộc sống của tôi, thế nên tôi đành tạm gác lại chuyện giới tính và quay trở lại vào năm 28 tuổi. Tôi đã làm xét nghiệm và đánh giá về giới tính của mình. Và tôi chính thức xử lý nó vào năm 31 tuổi.
Tôi đã cảm thấy rất phấn khích cho ngày trọng đại này. Tôi sẽ làm một cuộc chuyển đổi bộ phận sinh dục. Họ tháo bỏ phần da có trên dương vật, mà họ lấy các phần dây thần kinh chạy dọc phần trục dương vật để tạo thành âm hạch. Mọi thứ sau đó được khâu lại cẩn thận, họ đảo ngược sự đâm ra của dương vật và tạo thành một khoảng không nằm giữa tuyến tiền liệt và hậu môn, và âm vật của tôi đã được định hình ở đó. Tinh hoàn của tôi bị loại bỏ, và họ lấy phần da bìu để làm môi cho âm hộ.
Lần đầu tiên quan hệ sau khi tôi thực hiện cuộc phẫu thuật chuyển đổi giới tính quả thực tuyệt vời đến kinh ngạc. Tôi thật sự đã tận hưởng nó. Làm tình như một người đàn ông có vẻ vui, nhưng nó vẫn làm cho tôi cảm thấy khá bối rối. Làm tình dưới vai trò của một người phụ nữ biến chuyện này trở nên có ý nghĩa hơn. Âm hộ của tôi cũng chỉ có cảm giác như trước đây, lúc tôi còn dương vật mà thôi. Khi tự sướng, tôi cũng cảm thấy mọi chuyện thật ý nghĩa hơn rất nhiều. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm sau cơn cực khoái của mình, hơn là cảm giác lúng túng.
Tôi nghĩ âm hộ của mình trông khá đẹp. Nó không hoàn hảo, nhưng nó trông đúng với cái mà người ta gọi nó. Tôi thích nó. Và tôi càng ngày càng nghĩ là nó tốt hơn cái mà trước đây nó đã từng. Họ đã làm một việc một việc hết sức xuất sắc.
Hãy xem xét lại chuyện này một chút: Tôi không có âm hộ. Tôi muốn biến dương vật của tôi thành một âm hộ trẻ và đẹp. Tôi không phải là một người phụ nữ đích thực. Tôi đã từng mong muốn trở thành một người phụ nữ nhưng tôi sinh ra vốn dĩ lại không phải, điều này ép buộc tôi phải thực hiện một điều gì đó. Tôi không thể nhận được cảm giác nữ giới. Tôi có một cơ thể khác biệt so với phụ nữ, tôi có một cơ chế sinh lý khác hẳn, nhu cầu cũng khác, và cách tôi phát triển cũng khác biệt hoàn toàn. Tôi không nghĩ là tôi phải cảm thấy xấu hổ hay ngượng ngịu về chuyện này. Tôi là một nữ chuyển giới, và thế là đủ với tôi rồi.
Tôi cũng chẳng có hội bạn gái, bởi tôi không thể gia nhập các hội dành cho con gái được. Tôi chỉ có những kinh nghiệm thông thường khi đối xử với người phụ nữ khác. Tôi đối mặt với chuyện phân biệt giới tính mỗi ngày. Thế giới mà tôi đang ở trong đó sẽ có nhiều thách thức đối với một người phụ nữ như tôi, nhưng tôi chắc chắn sẽ làm mọi thứ để bản thân cảm thấy thoải mái nhất có thể ngay bây giờ, dưới tư cách là một nữ chuyển giới, và tôi sẽ cống hiến nhiều hơn so với thời còn trong bộ dạng một người đàn ông thực thụ.
‘Tuổi 30 của tôi chỉ tập trung vào chuyện sinh nở, và tôi đã đánh mất chúng’: 40 tuổi, hai con.
Khi tôi còn trẻ, tôi không nghĩ nhiều về cách để trở thành một người phụ nữ. Tôi đã quá chú tâm vào việc hưởng thụ cuộc sống của bản thân mình. Tôi dành nhiều thời gian để tránh mang thai, thế nhưng bước qua ngưỡng 30 tuổi, mọi chuyện đều thay đổi. Và mọi chuyện giờ đây lại xung quanh chuyện mang thai, Có em bé, và cho con bú. Tất cả điều đó thực sự giúp tôi nhận ra điều gì làm tôi trở thành một người phụ nữ khi so sánh với đàn ông. Và tất cả phụ thuộc vào bản thân bạn. Người tình của bạn có thể hỗ trợ bạn, nhưng cũng chẳng có gì khác ngoài tình dục cả, phần còn lại đều phụ thuộc vào bạn và cơ thể của bạn.
Tuổi 30 của tôi chỉ loanh quanh việc sinh nở, cho con bú và để mất chúng. Giữa đứa con trai và đứa con gái của tôi, tôi đã sảy thai tới hai lần. Lần đầu tiên đánh thẳng một cú đau trời giáng vào hậu môn của tôi, thực sự rất đau. Trước khi chuyện này diễn ra, tôi cảm nhận thấy một điều gì đó không đúng và sau đó vào tuần thai thứ 12 của tôi, tôi bắt đầu chảy máu. Tôi đáng nhẽ phải tới A&E sớm hơn; đến nơi thì tôi đã phải chuyền máu khẩn cấp. Và thai nhi ngay sau đó đã bị loại bỏ.
Và khi mà tôi cảm thấy nỗi đau đó dường như đã tan biến. Sau đó tôi được nghỉ làm vài tuần, và rồi tôi lại mang thai lần nữa. Và chúng tôi phải mất tới một năm để chuẩn bị tâm lý cho thật cứng cáp. Và rồi tôi lại sẩy thai một lần nữa vào tuần thai thứ 10 và lần này xảy ra tại ngay nhà riêng của chúng tôi. Không hề có máu chảy ra. Tôi cảm giác như mình biết chuyện gì đang xảy ra ngay tại lúc đó, là một khi tôi vượt qua được nó, tôi có thể nói là mọi thứ đã kết thúc rồi.
Vài giây sau khi sẩy thai, chúng tôi quyết phải có một đứa con và không sử dụng bất kì biện pháp tránh thai nào mà chỉ có đâm đầu vào cố gắng thôi. Dĩ nhiên, ngay sau đấy tôi lại mang thai.
Cả hai lần sinh nở của tôi đều qua âm hộ và rất tốt. Tôi nghĩ tôi khá là may mắn. Cảm giác thật tuyệt vời, phải không, một đứa bé chui ra từ bạn? Thật tuyệt vời khi nghĩ đến cảm giác âm hộ căng rộng ra như thế nào.
Quan hệ sau khi âm hộ của bạn bị rộng ra vì sinh nở quả thực đáng sợ. Tôi phải mất ít nhất vài tháng thì mới có cảm giác lại được. Tôi cảm thấy sợ trong lần đầu tiên làm lại. Nỗi sợ sẽ làm tôi căng thẳng, và nó đúng là đau thật, thế nhưng xong lần đó thì mọi chuyện đều ổn. Tôi nhận ra rằng sau khi có đứa con trai, môi âm hộ của tôi trở tệ hơn và nó trông giống như một miếng da lộ ra hẳn vậy, có thể là do vết rạn nứt âm hộ sau khi giãn nở. Nhưng nó cũng không mấy làm phiền tôi.
Âm hộ của tôi trở nên lỏng lẻo hơn, nhưng tôi sẽ nói với bạn rằng tình dục sau khi sinh nở sẽ cảm giác tuyệt hơn trước. Tôi cảm thấy thoải mái hơn nhiều với cơ thể của mình. Tôi biết có nhiều khả năng khác sẽ xảy đến với tôi, nhưng tôi thật sự không quan tâm lắm tới những thay đổi đó. Tôi ổn khi nằm trên bãi biển trong bộ bikini, một cơ thể của một người phụ nữ hai con, không phải dễ dàng để bạn cảm thấy thoải mái trước người khác đâu. Có lẽ trước khi có những đứa con, tôi cảm thấy mình không có lý do gì để cảm thấy chột dạ cả. Tôi có chút xấu hổ vì tôi đã lãng phí quá rất nhiều thời gian để cảm thấy cơ thể mình không tốt như trước. Vậy nên từ giờ tôi sẽ để những suy nghĩ của mình trẻ hơn, như vậy sẽ tốt hơn nhiều